14. Staatsopernmuseum: bảo tàng nhà hát thành phố
“Đi một ngày đàng học 1 sàng khôn”: mình rất thích câu nói này của ông bà ta. Cuộc sống này thật thú vị và nhiều thứ để khám phá.
Đi kiếm cái bảo tàng này thì lọt vào
nhà hát Staatoper, coi được một khúc diễn miễn phí của Seiji Ozawa (
1935-). Nhạc trưởng người Nhật này thật sự rất tài hoa. Ông từng đi du
học ở Châu Âu, rồi đến Mĩ, rồi được học bổng và đạt được nhiều giải thưởng âm nhạc và tham
gia nhiều dàn nhạc uy tín tầm cỡ thế giới. Ông đã từng là music
director từ năm 30 tuổi của nhà hát Toronto Symphony Ochestra. Từ năm
2002, ông là music director của nhà hát Staatsoper, là music director
đầu tiên người Châu Á trong lịch sử nhà hát.
Ko
biết dịch chữ music director là gì. Tại vì ở Mĩ, music director là
người nhạc trưởng quan trọng nhất của nhà hát, điều khiển hầu hết các
buổi hòa nhạc, bao gồm kiểm tra cả chất lượng biểu diễn của tất cả những thành phần nhạc cụ tham gia. Ở bên châu Âu người ta thường gọi là Chief Conductor thì nó đúng nghĩ hơn.
Nhưng bắt đầu từ những năm
20 là 1 sự tiến hóa của cái tựa đề này, có lúc music director có quyền
lực đến nỗi có thể kiêm luôn thuê mướn hay sa thải thành viên ban nhạc, và có thể tham gia cả vấn đề tài chánh của rạp hát. Ngày nay, quyền hạn được chia cho những người khác để đảm bảo sự chia sẻ quyền lực, chống độc quyền monopoly.
Vào
rạp hát thấy toàn là người lớn tuổi, ai cũng ăn mặc sang trọng, có khá
hiều khán giả người châu á, đa phần là người Nhật, được suy ra bằng việc
website này có cả tiếng Nhật ngoài tiếng Anh và Đức. Nhà hát rất đẹp với kiểu thiết kế hình vòng cung lộng lẫy, là 1 trong những nhà hát quan trọng và đẹp
nhất thế giới. Nó được xây trong 8 năm, từ 1861 đến 1869 mới xong.
Nhưng lúc đó nó hông có được ưa chuộng như bây giờ vì nhiều lí do. Năm
1945 nhà hát bị Mĩ ném bom gần như tan hoang, chỉ còn cái…khung, rất
nhiều đò giá trị kể cả những kịch bản, đồ diễn đều bị ngọn lứa thiêu rụi. Sau đó người ta mới bắt đầu xây lại, và còn
tổ chức 1 cuộc thi để tìm ra ý tưởng thiết kế tốt nhất cho Staatsoper.
Thế rồi từ lúc xây lại, nhà hát lại trở nên được ưa chuộng hơn, và ngày càng nổi tiếng. Đúng là trong cái rủi có cái may.
Giá vé giao động co thể lên tới 240 € cho 1 buổi diễn. Mình thấy cũng có vé giá rẻ nhất là 8 €, bán vào sát giờ vào diễn, và là vé đứng. Hic, bữa nào nhịn ăn 3 ngày, ráng mua cái vé vào coi. Có điều, chắc là coi cho nó oai với người ta chớ hiểu thì mình ko dám chắc, hehe
Sau khi đi lạc vào Nhà hát thành phố ra , cuối cùng cũng tìm được cái bảo tàng, nó nằm phía bên trái Albertina, đi sâu vào trong 1 tí. Trong đó toàn là tranh ảnh và trang phục diễn của những diễn viên nổi tiếng của nhà hát từ lúc mới thành lập.
Còn
lại mình đi ngang qua 2 cái bảo tàng dành cho trẻ em, trong đó có nhiều
workshop để bọn nhóc chơi đùa, phát huy trí tưởng tượng và óc sang tạo. Định nhào vào chơi xích đu với các em nhưng nghĩ đến phải đi mấy cái khác nữa nên thôi, chỉ đi lướt qua. Nói theo kiểu bác Minh tiến sĩ là “ vào được cửa là chạy đi kiếm lối ra ngay”. Hô hô. Bác ấy chọc mình vì đi được nhiều nơi.
Bí quyết chính: Phải vẽ sơ đồ chiến thuật trước trận “ chiến”: Biết được những bảo tàng cần đi, chia ra những cụm bảo tàng nằm gần nhau. Mình khoanh vùng được 3 cụm, 1 cụm bên Museumquartier, 1 cụm cần Heldenplatz và 1 cụm dọc đường Herrengasse. Nhờ thêm khả năng thạo đường và biết đường tắt, mình ko bị lạc và ko
phí thời gian di chuyển. Còn nếu đi bằng xe buýt thì phải ra bến đợi 15
phút nó mới chở đến 1 cái bảo tàng. Khách du lịch đa số đi xe buýt tại
họ ko biết đường.
Lần sau mình
nghĩ ra dịch vụ, mình sẽ làm tourguide với dịch vụ bảo đảm, một đêm
tham quan được ít nhất 6 cái bảo tàng. Việc đó hoàn toàn có thể thực
hiện được nhờ việc tiết kiệm tối đa thời gian di chuyển giữa các bảo
tàng.“Đi một ngày đàng học 1 sàng khôn”: mình rất thích câu nói này của ông bà ta. Cuộc sống này thật thú vị và nhiều thứ để khám phá.
Viết
xong bài tổng kết 9 trang thì thấy đã hơn 5h sáng. Đi ngủ. Các ngón
chân mỏi rã rời, tay cũng mỏi, đầu óc thì lại sảng khoái lạ thường. Sảng
khoái vì có được thêm 1 ngày đầy bổ ích. Vừa ngủ vừa cười. Cám ơn cuộc
đời. Cám ơn ba mẹ yêu.